Những tưởng cái tên Terminator sẽ chấm dứt từ đây thì 6 năm sau, Skydance Productions quyết tâm cố đấm ăn xôi với bộ 3 reboot, mở đầu bằng Terminator Genisys. Kết quả thì ai cũng biết rồi. Terminator Genisys kéo cả thương hiệu xuống đáy bởi nội dung rối rắm cùng dòng thời gian hại não không kém, đồng thời số phận của 2 phần phim còn lại cũng lập tức chìm vào quên lãng.
Và phải đến tận 2019 này, Terminator mới thật sự quay trở lại. Nói là thật sự bởi ngoài Arnold Schwarzenegger tiếp tục với vai diễn T-800 quen thuộc, chúng ta còn chào đón sự tái xuất của James Cameron trong vai trò nhà sản xuất và Linda Hamilton vai Sarah Connor. Thêm vào đó là đạo diễn Tim Miller, người đứng sau thành công của Deadpool. Chỉ cần nghe tên biệt đội này là thấy có tương lai hơn hẳn đúng không. Và mọi người có thể yên tâm phần nào về mặt nội dung khi Kẻ Hủy Diệt: Vận Mệnh Đen Tối là phần hậu truyện trực tiếp của Terminator 2: Judgment Day, bỏ qua các phần phim năm 2003, 2009 và 2015,
tiến lên miền nam . Nghĩa là khán giả sẽ không còn phải bận tâm về mớ bòng bong của Terminator Genisys thêm một giây phút nào nữa.
Nói thật là trước khi ra rạp, tôi cảm thấy khá tò mò, không biết James Cameron sẽ làm thế nào để kết nối 2 phần phim với nhau bởi theo tôi, cái kết của T2 đã là quá tròn trịa rồi. Cuối cùng, ông đã chọn cách tận dụng luôn những điểm mạnh của phần phim cũ.
Đầu tiên là kịch bản, phim Kẻ Hủy Diệt mở đầu bằng hình ảnh một thế giới bình yên vì Ngày Phán Xét đã hoàn toàn bị ngăn chặn. Sarah và John cũng có được cuộc sống bình thường như bao người khác. Nhưng đúng lúc này, một Kẻ hủy diệt bước vào và bắn chết John. Sau khi đã hoàn thành nhiệm vụ, hắn bỏ đi, để lại Sarah đau khổ gào khóc bên xác con trai.
Phim chuyển đến Mexico 20 năm sau, nơi cuộc sống của cô gái trẻ Dani Ramos phút chốc bị đảo lộn khi bố và em trai lần lượt bị giết còn bản thân phải chạy trốn sự truy sát của một gã lạ mặt (Rev9) dưới sự bảo vệ của cô gái tóc ngắn tên Grace tự nhận mình đến từ tương lai. Nghe đến đây chắc hẳn nhiều người sẽ thấy quen quen tại nội dung này thực chất gần như không khác gì Terminator 2: Judgment Day cả. Vẫn là một nhân vật bỗng dưng phải mang trên vai trọng trách to lớn, hai phe đều gửi quân về quá khứ để chiến đấu với nhau.
Việc Grace là người bình thường được nâng cấp chứ không phải hẳn là robot cũng hao hao với nhân vật Marcus Wright (Sam Worthington) của Terminator Salvation. Có chăng chỉ khác ở chỗ lần này chính Dani sẽ lãnh đạo nhân loại chứ không phải con trai cô và thứ họ phải chống lại là Legion – trí tuệ nhân tạo thay thế Skynet.
Tiếp đến là các cảnh chiến đấu đẹp mắt trải đều từ đầu đến cuối phim. Không hề quá khi nói rằng Terminator: Dark Fate là một đại tiệc cháy nổ dành cho fan của thể loại hành động. Xem cảnh Sarah bước xuống xe với cặp kính đen ngầu lòi cùng dàn súng ống trang bị đến tận răng mà thấy gai cả người vì quá là chất như nước cất. Linda với Arnie tuy đều đã ở ngoài độ tuổi U60 nhưng đánh đấm vẫn không thua gì các đàn em.
Tuy nhiên tỏa sáng nhất với vai diễn của mình thì phải kể đến Mackenzie Davis. Tìm hiểu thì mới biết Mackenzie không phải là một diễn viên mới khi bản thân cô đã từng tham gia rất nhiều phim như The Martian, Blade Runner 2049, series Black Mirror hay Tully, nhưng toàn những phim tôi chưa xem nên cũng chẳng để ý. Và phải đến Terminator: Dark Fate thì Mackenzie mới thật sự khiến khán giả ấn tượng mạnh,
danh bai . Chị này cao tận 1m78, dáng người dong dỏng cao, lại thêm quả tóc tém cá tính nữa, thành ra chỉ cần mặc quần bò với áo phông mà tôi là con gái xem phim xong còn phải phát cuồng. Ngay đầu phim Mackenzie đã có đoạn solo ấn tượng khi một mình cầm búa tạ choảng nhau với Rev9. Các phân cảnh hành động khác cũng được cô xử lý rất tốt. Mackenzie hứa hẹn sẽ là một trong những đả nữ thế hệ mới của Hollywood.
Còn Natalia Reyes thì phải nói là gần như chìm nghỉm khi đứng cạnh các bạn diễn còn lại. Sang các phần sau, cô cần phải cố gắng nhiều hơn nữa để thể hiện vai trò của mình. Đấy là nếu như thương hiệu này còn có phần tiếp theo bởi ở thời điểm hiện tại, phim Terminator: Dark Fate đang bị dự đoán là có thể sẽ gây lỗ tới hơn 100 triệu đô, bất chấp việc nhận được số điểm khá là ổn áp trên các trang đánh giá. Cụ thể là 6,5/10 ở IMDb, 54/100 từ metacritic.com và 71% tươi ngon của Rotten Tomatoes. Đây là con số đáng mơ ước với nhiều phim khác nhưng Terminator: Dark Fate lại là trường hợp ngoại lệ bởi từ khi ra mắt, dự án này mới chỉ thu về khoảng 130 triệu đô trong khi kinh phí sản xuất chưa tính tiền quảng cáo đã là 185 triệu đô.
Tôi đã rất ngạc nhiên khi thấy con số này nhưng nếu ngẫm đi nghĩ lại thì cái gì cũng có nguyên nhân của nó. Phương án xào xáo lại nội dung cũ nghe thì tưởng là an toàn nhưng thực chất lại tiềm ẩn rất nhiều rủi ro. James Cameron muốn áp dụng công thức thành công của T2 cho Terminator: Dark Fate nhưng có lẽ người xem giờ đây không còn mặn mà với kịch bản binh đoàn robot và phe kháng chiến gửi người của mình về quá khứ nữa khi nó đã được sử dụng quá nhiều trong các phần phim trước. Chưa kể đến việc Rev9 tuy có chút cải tiến ở điểm có thể tách thành 2 cá thể riêng biệt nhưng chung quy lại vẫn là cỗ máy ở dạng vật chất kim loại lỏng, lỳ lợm đeo bám và sống dai hơn gián giống T-1000. Mà vai diễn này của Robert Patrick có thể xếp vào dạng huyền thoại rồi nên Rev9 cũng không đủ sức khiến khán giả hào hứng. Họ cần một kịch bản đột phá hơn việc bỏ tiền ra rạp chỉ để chứng kiến cảnh bình mới rượu cũ. Đây là hồi chuông cảnh báo cho nhà sản xuất bởi chỉ dựa vào thương hiệu sẵn có thôi là chưa đủ, và Terminator: Dark Fate là minh chứng đáng tiếc cho việc nếu không suy xét cẩn thận thì kể cả một tác phẩm được nhào nặn bởi đạo diễn James Cameron cũng hoàn toàn có thể bị nhấn chìm tại rạp.